An Phong - 07/01/2016

Hà Giang tự truyện

     Khi chúng tôi đặt chân đến mảnh đất này cũng là lúc họ bắt đầu công việc của một mùa bận rộn mới. Trên mảnh đất Lũng Pù xa xôi với núi đá và nương ngô, với mây trắng bay rợp vào buổi sớm và trời sao lấp lánh lúc đêm về, ấn tượng về cái đẹp và trải nghiệm về cái nghèo đến với con người ta thật mạnh mẽ. Chúng tôi, những thanh niên tình nguyện còn đang vui say với thú tiêu dao và lòng yêu đời, thì hoàn toàn choán ngợp trước sự hùng vĩ,...

An Phong - 07/01/2016

Ký ức không quên

Nó băn khoăn không biết giờ ở nơi ấy, anh có nghe bài hát xưa, bài hát mà anh đã hát cho nó nghe vào cái ngày định mệnh ấy, cái ngày mà nó hiểu rằng trái tim nó đã rung động vì anh! Khi ấy, nó 15 tuổi. Ba năm sau, nó đã lớn, những suy nghĩ không còn như xưa, nó tưởng tình cảm của mình chỉ là cơn gió thoảng qua, nhưng không. Gặp lại anh, nói chuyện với anh, nó mới thấy nó cần anh. Anh lạnh lùng nhưng cũng thật ấm áp với nó, anh vui...

An Phong - 07/01/2016

Từ những ngày đầu tiên ấy...

Tôi đã khép lại những trang viết về mùa hè đầu tiên của đời sinh viên đáng nhớ. Và đã gần một năm trôi qua hôm nay tôi viết những dòng cảm xúc này khi chuẩn bị tiếp tục mở ra trang nhật ký của mùa tình nguyện thứ hai. Ai đã từng làm tình nguyện hẳn sẽ có rất nhiều lời muốn nói. Nhiều lắm nhưng cảm xúc những suy tư, nhiều lắm những kỷ niệm, những trải nghiệm, những gì ta đã qua... Cứ nghĩ rằng tình nguyện chỉ là điều gì đó bình thường, hời hợt, thoáng qua....